Hội chứng ruột kích thích bao gồm các triệu chứng như
đau bụng, rối loạn nhu động
ruột mà không phải do tổn thương ruột gây ra.
[1] Các triệu chứng này xảy ra trong thời gian dài, thường là nhiều năm.
[2] Hội chứng ruột kích thích được chia thành 4 nhóm chính là IBS-D (
tiêu chảy), IBS-C(
táo bón), IBS-M (vừa tiêu chảy, vừa táo bón), và IBS-U (Không tiêu chảy cũng không táo bón).
[1] Hội chứng ruột kích thích ảnh hưởng xấu đến
chất lượng cuộc sống và có thể dẫn đến lỡ nhỡ việc đi học hay đi làm.
[6] Người bị hội chứng ruột kích thích thường gặp các rối loạn như
lo âu,
trầm cảm nặng, và
hội chứng mệt mỏi mạn.
[1][7]Các nguyên nhân của hội chứng ruột kích thích chưa rõ ràng. Các giả thuyết bao gồm các vấn đề về trục ruột-
não, các vấn đề về sự phát triển quá mức vi khuẩn
ruột non, các yếu tố
di truyền, sự nhạy cảm thức ăn, và nhu động ruột. Đợt bệnh có thể là do một
nhiễm trùng đường ruột,
[8] hay
căng thẳng trong cuộc sống.
[9] Hội chứng ruột kích thích là một
bệnh rối loạn ruột về chức năng. Chẩn đoán dựa trên các dấu hiệu và triệu chứng của bệnh.
[3] Các đặc điểm cần lưu ý gồm bệnh xảy ra ở bệnh nhân lớn
tuổi,
sụt cân, có máu trong phân, hay tiền sử gia đình có người mắc
bệnh viêm ruột.
[3] Một số bệnh khác có triệu chứng tương tự như viêm ruột vi thể, bệnh
viêm ruột,
kém hấp thu axít mật, và
ung thư đại trực tràng.
[3]Đây là loại bệnh mạn nhưng lành tính, không gây nguy hiểm cho người bệnh. Dù không có biện pháp chữa trị cho hội chứng ruột kích thích IBS (Irritable bowel syndrome), nhưng có một số cách điều trị để làm giảm triệu chứng, bao gồm điều chỉnh chế độ ăn uống,
thuốc, dùng lợi khuẩn và
can thiệp tâm lý. Việc quan trọng là giúp bệnh nhân hiểu về bệnh và tuân thủ trong quá trình điều trị.
[10]Khoảng 10 đến 15% dân số ở các nước đã phát triển được cho là bị ảnh hưởng ít nhiều bởi IBS.
[11] Bệnh thường gặp ở
Nam Mỹ và hiếm gặp hơn ở
Đông Nam Á.
[3] Bệnh nhân nữ đông gấp đôi bệnh nhân nam và thường xảy bệnh trước 45 tuổi. IBS có vẻ như tuổi càng cao càng hiếm gặp
[3] IBS không ảnh hưởng đến tuổi thọ dự đoán cũng như không dẫn đến các bệnh nghiêm trọng khác.
[12] Mô tả đầu tiên về bệnh là vào năm 1820, còn thuật ngữ "hội chứng ruột kích thích" được bắt đầu sử dụng vào năm 1944.
[13]